Tôi bắt đầu viết bài này khi đang nằm trong bệnh viện – mệt mỏi, đói khát, đau đớn và bị hành hạ bởi cơn đau đầu không dứt - và khi đang ngắm nhìn con gái mới chào đời say ngủ ngay bên cạnh.
Tôi bắt đầu nghĩ về những thứ mà tôi đã đọc, đã nghe người khác nói về việc có con thứ. Những điều khiến tôi vô cùng lo lắng:
- Lượng công việc tăng lên không kể xiết
- Không còn là “một cặp đôi dễ thương thêm một em bé” nữa mà chúng tôi sẽ trở thành một “bộ lạc”
- Mối quan hệ trở nên căng thẳng
- Sự lãng mạn vơi cạn
- Chi tiêu thì ngày càng nhiều
- Không có thời gian rảnh
- Mọi thứ cần được sắp xếp nhiều hơn
- Vợ chồng hết giai đoạn ân cần, dịu dàng
Và còn nhiều thứ khác…
Vì vậy, tôi đã tự hỏi mình: “Tại sao lại thế?”.
“Tại sao lần thứ hai này tôi lại cảm thấy khá hơn nhiều so với lần đầu tiên?”.
Vâng, bởi vì tôi đã trải qua lần đầu tiên.
Vâng, tôi biết điều tôi đang làm chứ.
Cảm giác quá khác biệt và tốt hơn nhiều trong lần sinh nở thứ hai này bởi vì tôi thực sự biết thành quả xứng đáng mà tôi nhận được.
Nhưng lần này, tôi đang dành nhiều thời gian hơn cho chính tôi trong khi ông xã bận bịu chăm sóc bé lớn.
Lần này tôi biết tôi sẽ có lượng công việc nhiều gấp đôi và thời gian dành cho bản thân thì ngày càng giảm đi.
Vậy tại sao tôi lại cảm thấy tràn trề hi vọng và thoải mái đến vậy?
Trước khi tôi có cơ hội kết thúc chuỗi suy nghĩ trong đầu, cánh cửa mở ra và con gái lớn ào vào phòng – đôi mắt rực sáng, nụ cười rạng rỡ. Con bé nhảy lên giường và trao cho tôi một cái ôm thật chặt. “Em bé!”, con gái hét to. Rồi sau đó, nó bật lên thích thú: “Em gái!” – rõ ràng là từ mới mà con bé học được ở lớp mẫu giáo.
Và đúng lúc đó, tôi như choàng tỉnh.
Cảm giác quá khác biệt và tốt hơn nhiều trong lần sinh nở thứ hai này bởi vì tôi thực sự biết thành quả xứng đáng mà tôi nhận được.
Cho những nỗ lực… những căng thẳng… những khó khăn.
Tất cả đều xứng đáng.
Khi em bé mới sinh của tôi đánh thức tôi dậy cứ hai tiếng một lần hàng đêm, tôi nghĩ về con gái lớn 2 tuổi ào vào tôi với vòng tay dang rộng. Và tôi biết mỗi đêm mất ngủ cũng đáng thôi.
Khi tôi đau đớn và mệt mỏi, tôi chỉ lắng nghe con gái lớn đặt câu và cười một cách khoái chí và tôi biết tôi có thể rộng lòng bao dung với mọi vất vả về thể chất do việc làm mẹ gây ra.
Khi tôi cảm thấy choáng ngợp trước vô số những thứ mà tôi phải làm mỗi ngày, tôi ngắm nhìn con gái lớn đang trìu mến hôn em, và tôi biết thậm chí giữa danh sách dài dằng dặc của những việc phải làm, tôi vẫn sẽ có vô vàn khoảnh khắc quý giá đó để mà trông ngóng.
Vì vậy, những lúc tôi không thôi vẽ ra viễn cảnh rằng mỗi ngày (chưa kể mỗi phút) với hai con gái tôi sẽ dễ dàng hay đau khổ, tôi biết giờ đây, hạnh phúc của việc làm mẹ hoàn toàn đủ bù đắp cho những khó khăn nó gây ra.
Và đó chắc hẳn là lý do tại sao có những nghiên cứu cho rằng trẻ con khiến bạn nhìn chung là bớt hạnh phúc đi, bạn lại quyết định có thêm nhiều con hơn nữa.
Không phải vì chúng ta nhìn nhận việc làm cha mẹ thông qua một lăng kính màu hồng hay bị mê hoặc bởi suy nghĩ hành trình đó chẳng hề gian khổ và là công thức cho hạnh phúc. Đó là bởi vì chúng ta nhìn nhận một cách rõ ràng rằng làm cha mẹ vô cùng khó, nhưng luôn có những khoảnh khắc tuyệt vời – đủ để bù đắp, để giúp chúng ta cảm thấy xứng đáng biết chừng nào.
Vài nét về tác giả: Reem Kassis sống tại London cùng chồng và hai con gái. Cô đã nghỉ ở nhà để toàn tâm toàn sức chăm lo cho con. Trước đây, cô làm việc cho một công ty tư vấn quản lý và sau chuyển sang lĩnh vực tìm kiếm chuyên sâu. Cô cũng cộng tác chặt chẽ với Diễn đàn Kinh tế Thế giới. Reem sở hữu 4 bằng đại học. Cô viết về những vấn đề liên quan tới hạnh phúc và khả năng ra quyết định trong mối liên hệ với thiên chức làm mẹ và công việc nói chung. |
Liên kết hữu ích cho bà bầu: Tai nghe bà bầu Tiptop Kid Music, tai nghe cho thai nhi
0 nhận xét: